Cuối cùng cũng giải quyết được một việc mà lần lữa mãi mình không dám làm. Phải rắn thôi, không có cách nào khác!
Nhẹ người vì một việc nung nấu đã thực hiện xong, nhưng lòng trĩu nặng vì cái gọi là "it's life".
Đời mà! Đời là một cái process chết tiệt buộc con người ta phải vượt qua rất nhiều công đoạn bấm nút. Xanh hay đỏ, chọn nút mà bấm. Mệt. Nhưng không mệt thì đã chẳng là đời. Không mệt thì lại bảo sướng như tiên mất rồi.
Như tiên! Tiên sướng vì tiên tự do, đếch cần dấu huyền, phỏng ạ? Hờ hờ, nếu mình là tiên, lúc thích tiền thì tự lấy điếu thuốc cài vào tai trái là xong...
Buồn ngủ quá, lấy ảnh ra ngắm. Ảnh mới chụp ở Chùa Hương, có một cái ưng quá đi mất. Rất yêu Linh béo vì nó chụp mình được cái mặt trông béo tốt phúc hậu quá.
Yêu nhau cởi áo cho nhau ngày xưa thế, bây giờ yêu nhau gửi ảnh cho nhau. Có thằng nào bị lừa khi xem cái ảnh này không nhỉ? Hố hố... mình có hàng nghìn cái ảnh, mà cái mẹt mình, thần thái, chả cái nào giống cái nào. Có lẽ một lúc nào đó sẽ cần phải suy nghĩ về cái mẹt mình trong... ảnh cưới!
À nói chuyện ảnh cưới, khổ thân con VA tự dưng tuần này lại phải hoãn chụp ảnh cưới chỉ vì sợ bão. Mình không biết nếu mình chống lầy có nên đi chụp ảnh ngoài giời không. Chẹp chẹp... thôi đến lúc có thằng nó chịu cưới hẵng hay! Mà nhỡ đâu lúc đấy lại thầy thuốc bảo cưới, vác cái bụng đố dám tung tăng động thai thì nguy... À mà ông Vg hồi xưa nói mình không có cái sao gì mà có con trước có chồng...
Chẹp, chả biết đang bi bô cái gì nữa.
Thực ra việc trước mắt không phải là chinh chiến yêu đương và lấy chồng, cũng không phải là công danh sự nghiệp. Việc trước mắt là một việc khiến mình muốn lấy chồng, có con, hoặc làm việc, để quên đi.
Nếu tôi chết hãy chôn tôi với... cái máy tính có nối mạng!
Xin đắp mộ tôi bằng những phiến đá xù xì và để cho cây cỏ phủ xanh như những bậc thang nơi tôi đang ngồi trong tấm ảnh kia kìa!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét