29.7.09

Calm down down down...


Một tiếng nữa là xe khởi hành. Mình đã để chuông 5:20AM, nhưng thức dậy sớm hơn đến 1 tiếng đồng hồ. Tiếng giọt gianh lộp độp...

Đi Chùa Hương, mình sẽ khấn vái gì đây?

Không, mình không hề có chủ định đi lễ để cầu xin cái gì cả. Lúc con Linh miêu gọi điện rủ đi, mình đã nhận lời vì... Ừm, cũng lâu rồi không đi Chùa Hương, cái nơi mà sẽ khiến mình nhớ đến mẹ, nhớ đến những lúc hai mẹ con cùng đi chùa chiền.

Đã đến lúc, Tú ạ, đã đến lúc! Đối mặt với tất cả những gì có thể làm cho mình nhận ra mất mát của mình. Cũng như đã trở về sống trong căn nhà này.

Tất cả rồi cũng qua đi.

Tomorrow is another day. And life is going on.

Khi lênh đênh trên con đò và khi cất bước trên những bậc đá dẫn tới động Hương Tích, hẳn là lòng sẽ ngộ ra một điều gì đó giúp cho hồn bớt trĩu nặng hơn. Sự bối rối khi phải phân định giữa bấn cần và không vướng bận rồi sẽ qua đi. Thái độ ngỡ như dửng dưng rồi sẽ hóa thành thanh thản. Vạn sự nhẹ tựa lông hồng.

Bay bay theo gió, lông hồng nhẹ bẫng siêu thoát từ cánh chim vô danh của tự do.

Đi Chùa Hương để calm down.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét